Sunny Bech

Một góc của bãi biển Nha Trang.

Opera house

Nhà hát Nhà hát Opera Sydney, Úc: được người Việt gọi là "Nhà hát Con Sò".

Barong tượng trưng cho cái thiện

Điệu múa Barong: nét văn hóa đặc sắc của người Bali, Indonesia..

Nem chả

Nem chua, chả lụa: Món ăn đặc sản tại Nha Trang, Khánh Hòa.

Mũi Đôi - Điểm Cực Đông

Nơi nhìn thấy mặt trời đầu tiên ở Việt Nam thuộc tỉnh Khánh Hòa.

Hiển thị các bài đăng có nhãn gioi-thieu-hoai-nhi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn gioi-thieu-hoai-nhi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2020

NẾU MAI, EM LÀM GIÁM ĐỐC

NẾU MAI, EM LÀM GIÁM ĐỐC EM SẼ LÀM GÌ?

Bữa nọ, Nhi đi học một lớp Làm Chủ doanh nghiệp. Thầy giáo gọi từng người lên để tự giới thiệu bản thân:
"Bạn đầu tiên: em là A, hiện đang làm cho công ty ABC
Bạn khác bảo, em là B là nhân viên công ty XYZ,
em là C trưởng phòng ngân hàng MN,..."
Vậy nếu ngày mai, các bạn là chủ Doanh nghiệp, gặp khách hàng các bạn giới thiệu ra sao?

Tôi là Nhi, tôi là chủ Doanh nghiệp, có phải không ạ?

Bạn đọc đến đây, có xao động trong lòng tí nào không?
Còn tôi, lúc đó tôi thấy tiếc cho mình.
Tôi mài quần 4 năm trên giảng đường đại học để có tấm bằng cử nhân Tài chính.
Sau khi đi làm 2 năm, tôi lại tiếp tục vừa đi làm, vừa đi học MBA.

Suốt 2 năm học thạc sĩ quản trị kinh doanh đó, tôi ước gì có một người thầy, người cô cho chúng tôi 1 bài tập về nhà rằng: "Nếu mai tụi em làm Giám đốc của Công ty tự mình sáng lập. Thì tụi em sẽ làm gì?"
Chứ không phải học Thạc sĩ quản trị kinh doanh xong là để về làm thuê cho người khác hoặc về cất tấm bằng trong tủ kính.
Tôi tin chắc, bài tập về nhà ấy sẽ khiến tất cả học viên hoang mang - ú ớ. 
Trong đầu khi được hỏi thì luôn muốn làm sếp, có oai quyền. Nhưng khổ nỗi, mai được làm Boss nhanh quá trở tay không kịp, vò đầu, bức tóc.

Mà đã là bài tập thì phải làm, mới được điểm chứ.
Tôi nghĩ thời điểm đó chắc chắn chúng tôi sẽ vận dụng hàng loạt môn học như: Lập và thẩm định dự án, quản trị chiến lược, quản trị nguồn nhân sự, kế toán quản trị,... đâu đó cũng sẽ có bài để nộp.
Nhưng tiếc quá, không thầy cô nào ở giảng đường đại học ấy cho chúng tôi bài tập đó cả.

Trường học nó khác trường đời.
Trường học, nâng niu ta, cho bài học, rồi đến kỳ ta làm kiểm tra.
Còn trường đời, đá đít ta ra đường, dày vò ta đủ điều, mà lúc nào cũng là kiểm tra đột xuất, không cần đến kỳ, sau đó ta mới nhận được bài học.

Phải chi, lúc tôi còn mài quần ở ghế nhà trường đó, nhận được bài tập trên, tôi chắc chắn đã học được nhiều hơn rồi. Học là áp dụng để làm. Chứ không phải để quên.
Thử hỏi, tất cả mọi người sau những năm tháng học hành đã qua, có những kiến thức nào vẫn còn lưu trong đầu?

Tôi mong thầy cô nói thẳng vào mặt chúng tôi mà rằng:
"Thầy cô chưa thấy ông bà chủ nào mà ngu đần cả, họ khôn lắm đấy, việc gì cũng biết làm đấy nhé
Không có vị Vua nào trao quyền lực cho hoàng tử, mà đứa bé đó lơ ngơ, văn ngu, võ dốt cả. Văn võ phải song toàn mới được làm vua nhé"
Vậy nên, các em cần biết mình phải làm gì rồi đó nha.

Đời người hơn nhau 2 thứ:
Thứ nhất: Gặp thời (do trời định)
Thứ hai: Làm đúng (do nhân định)

muốn làm đúng thì trước tiên phải làm, vận dụng cái đầu để làm.

Muốn "là" giám đốc dễ lắm: Bạn chỉ cần ra sở kế hoạch đầu tư nộp giấy phép tầm 5-7 ngày là trở thành Giám đốc công ty thôi.
Còn muốn "Làm Giám đốc" bạn phải làm rất rất nhiều. Không phải muốn là được.
Như bạn thấy đó, tự giới thiệu bản thân mình cũng bao nhiêu người làm được đâu?

 GIÁM ĐỐC THÌ DỄ, LÀM GIÁM ĐỐC MỚI NỂ

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More